Đường Về Quê

Lời bài hát Đường Về Quê

(Bắc Giang – 1947)

Một đoàn người đi miên man trên đường gian nan

In hình qua mây núi xanh lơ bát ngát

Lúc chiến đấu xa nhà nhịp theo nguồn sống mới

Người đi tìm chân trời nơi miền quê.

Lúc phá hết phố phường biệt ly đời gấm hoa

Người vui đời áo nâu quên hết u sầu.

Kìa đoàn người đi hiên ngang qua đồng mênh mông

Người bàng hoàng đưa câu ca theo nhịp chân không

Có những lúc reo mừng với tiếng hát mơ mòng

Của từng đoàn nông phu vui sống

Có những lúc tươi cười với tiếng hát cô hàng

Tan chợ chiều trên đường về cô thôn.

Khi ngừng chờ gió đến

Bên bờ dòng nước trong

Ôi tưởng chừng nghe tiếng

Cha già vọng trời Ðông.

Kià đoàn người đi say sưa không màng công danh

Không hề ham phú quý đi nuôi ý chí

Lúc đất nước tưng bừng mời ta về với gió

Người vui đời giang hồ nơi miền xa

Lúc tiếng hát oai hùng rền vang từ khắp nơi

Người vui hoà tiếng ca, qua núi qua đồi.

Kìa đoàn người đi trong đêm qua rừng âm u

Người lạnh lùng nghe mưa thu trên từng ba lô

Có những lúc mơ hồ với tiếng hát mong chờ

Của từng đoàn công nhân say gió

Có những lúc nhớ nhà với tiếng trúc xa vời

Vang nhạc sầu trên đường chiều Thu qua.

Khi mùa Thu hắt gió

Qua đồng về chúng ta

Ôi tưởng chừng thế giới

Ðó chờ bao tuổi thơ.


Trả lời 0

Your email address will not be published. Required fields are marked *