Trăng Mờ

Lời bài hát Trăng Mờ

 

Trăng hôm nay mờChẳng biết mấy giờLê đôi chân mệt mỏiÁnh mắt tôi đã thẫn thờCứ thế kiếm tìmMang bao nhiêu là nỗi niềmNgẩn ngẩn ngơ ngơTa bị chính niềm đau giờ nhấn chìmNhư loài chim biết về đâuKhi đã lạc mất đànChuyện tình tôi như là phimGiờ tôi lạc mất nàngTrong vườn kia có nhành hoaNay cũng đã úa tànEm xa đời tôi đến giờ đâyTôi vẫn còn ngỡ ngàngTrăm lần say trong cuồng quayTôi vẫn luôn nhắc tênTên loài hoa cả đời tôiChẳng thể nào muốn quênVà cứ thế bao đêmTrong mơ bóng hình nàngLàm trái tim tôiChẳng thể vững vàngĐôi bàn tay bây giờ đâyĐã rời xa ngút ngànTrong tình yêu cũng chỉ thếHợp rồi cũng chóng tanBao lần thương nỗi buồnVương kết thúc lỡ làngĐừng dày vò nữaCứ thế bóp nát tim taMột ngày trời bỗng tắt nắngMây gió kéo nhau về đâyXem duyên ta giờ lỡ làngNgày mà trời mưaCơn mưa trút xuốngThay cho lệ cayCố mà kìm nén cơn đauCuộc đời dài mấy chẳng nhẽCứ thế ta ôm niềm đau mãi saoChẳng thể nàoMãi thét gào giết tối điĐường đường là đấng nam nhiThế cớ sao ôm buồn đauCớ sao chẳng đứng lên mauGục mặt mà khóc cứ khóc mãiThế chả ra làm saoNhìn lại mình thật đáng thươngChỉ một lần cuối vứt hết tất cảTâm như dòng sông trôi lững lơCố quên hết theo tháng năm
Trăng soi bóng con sôngBông hoa nở trong gươngTrăng soi bóng con sôngMãi mãi chẳng thể nàoChẳng thể nào với đượcCố níu lấy những kí ứcGiờ là ảo mộngPha một chút ít vị đắngHòa vào nỗi đauThêm bao nhiêu là thất vọngÔm quá khứ chấtThành đống tim ta tê dạiĐó là tình yêu hỏi trần gianBao nhiêu người trải quaSông có khúc nhân có lúcAi đâu biết đượcĐâm đầu yêu trăm đườngĐau vẫn thế cứ cố chấpKhông nhận ra ngu ngơMang con tim cá cượcĐể giờ người đi buông bàn tayNước mắt tôi chảy ngượcAi đã từng thử quaThứ thuốc độc là ái tìnhCái thứ gây nghiệnTưởng như trời banNgấm theo thời gian mà giết mìnhTrong nỗi tuyệt vọngÔm trái tim ta mệt mỏiChẳng thể thoát ra lòng thêm xót xaLà ngàn câu hỏi chỉ mình một cõiBên tai là tiếng sấmTa tự giam mìnhTrong căn phòng nàyXung quanh bóng tối nhưHòa tan thân xác héo mòn ngayThương thân tin quá đểNgười ta dẫn đến lối mòn vậyMang tim tôi đi mất không vềĐây đau đớn khóc cả ngàyMột ngày trời bỗng tắt nắngMây gió kéo nhau về đâyTrách sao người bước điChẳng vấn vương lại chiNgày mà trời mưaCơn mưa trút xuốngThay cho lệ cayThả trôi những đắng cayNày đây tan vào mâyCuộc đời dài mấy chẳng nhẽCứ thế ta ôm niềm đau mãi saoChẳng thể nàoMãi thét gào hay giết tối điĐường đường là đấng nam nhiThế cớ sao ôm buồn đauHãy cố quên chuyệnKhiến ta đau lòngGục mặt mà khóc cứ khócMãi thế chả ra làm saoChỉ một lần cuốiVứt hết tất cả tâm nhưDòng sông trôi lững lơCố quên hết theo tháng năm
Trăng soi bóng con sôngBông hoa nở trong gươngTrăng soi bóng con sôngMãi mãi chẳng thể nào

Trả lời 0

Your email address will not be published. Required fields are marked *